Vào tháng 3 năm 2017, Hiệp hội Nghiên cứu về Gan của Châu Âu (EASL) đã thêm một dấu ấn huyết thanh mới, HBcrAg (kháng nguyên lõi liên quan đến viêm gan B), vào danh sách các dấu ấn sinh học mới đầy hứa hẹn của HBV.

      Bệnh nhân HBV theo truyền thống được theo dõi bằng các dấu ấn sinh học như HBV DNA, HBsAg (định lượng) và ALT. Tuy nhiên, rất khó cho các bác sĩ lâm sàng xác định ngay những bệnh nhân cần điều trị hoặc thiết lập các quy tắc ngừng thuốc đáng tin cậy.

     cccDNA hoạt động như một khuôn mẫu cho sự nhân lên của virus và chịu trách nhiệm cho sự tồn tại của virus trong gan ngay cả sau khi mất HBsAg và chuyển đổi huyết thanh. Đo cccDNA của HBV có thể là một trợ giúp quan trọng cho việc đưa ra quyết định lâm sàng, tuy nhiên, cần có các xét nghiệm chuẩn hóa và các phương pháp đo cccDNA hiện tại yêu cầu sinh thiết gan.

     Dấu ấn sinh học HBcrAg mới có thể cung cấp cho các bác sĩ lâm sàng thông tin đáng tin cậy về hoạt động nhân lên của virus Viêm gan B ở bệnh nhân nhiễm HBV theo cách không xâm lấn, không cần sinh thiết gan, thay vì định lượng cccDNA. Các nghiên cứu cho thấy rằng nồng độ HBcrAg trong huyết thanh phản ánh mức độ cccDNA trong tế bào gan, cả ở những bệnh nhân có HBeAg dương tính và HBeAg âm tính. 

     Nồng độ HBcrAg trong huyết thanh thay đổi đáng kể giữa các giai đoạn nhiễm HBV khác nhau. Do đó, HBcrAg cũng là một dấu hiệu virus học tốt để phân biệt bệnh nhân viêm gan B mãn tính có HBeAg âm tính (bệnh đang hoạt động) với nhiễm HBV mạn tính có HBeAg (bệnh không hoạt động).

     Hơn nữa, HBcrAg có thể trợ giúp cho các bác sĩ lâm sàng trong việc xác định những bệnh nhân có nguy cơ phát triển HCC cao hơn trong khi điều trị bằng chất tương tự nucleos (t) ide (NA) hoặc sự tái phát sau điều trị của ung thư biểu mô tế bào gan (HCC).